Editor: Lầu trên có XB 
Trên mặt đất tán lạc các hộp ‘áo mưa’ chưa kịp thu dọn. 
Diệp Phi hai mắt tan rã, da thịt ửng hồng. Trên xương quai xanh in đầy những vết hôn, hai chân cậu run nhè nhẹ. Cả người đầy dấu vết hoan ái, mi cong quyến rũ. 
Yến Kiêu nghiêng mặt qua trao cho cậu một nụ hôn sâu. 
Màu da hắn sẫm hơn so với Diệp Phi, tóc trên trán ướt đẫm mồ hôi, dính vào khuôn mặt góc cạnh của hắn. 
Dấu răng còn in dấu trên bả vai, các vết cào đỏ trên cơ thể. Con ngươi sẫm màu, lông mày dãn ra, cả người tràn đầy sinh lực. 
Diệp Phi hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần, đẩy Yến Kiêu ra: “Con moẹ nhà anh… Muốn giết chết em hay gì.” 
“Diệp Phi, ” Yến Kiêu kêu tên cậu, âm điệu bình tĩnh vững vàng. Như thể lúc này không phải đang nằm trên giường, mà đang ngồi ở trong phòng làm việc vậy, “Đừng chửi tục.” 
“Bẩn tai à?” đuôi mắt Diệp Phi nhướng mày liếc hắn một cái, cười cười, “Thế vừa nãy sếp Yến mới vừa làm gì hửm?” 
Yến Kiêu cụp mắt nhìn Diệp Phi, nắm cằm của cậu kéo gần rồi hôn xuống. 
“Đừng mà.” Diệp Phi nghiêng đầu muốn né tránh môi của hắn, cuối cùng vẫn bị đè xuống. 
“Yến Kiêu, mọe nó…” Cậu tức muốn nổ phổi nói chưa được phân nửa, lời nói đã thay bằng quá trình hôn môi nồng nhiệt. 
“Được được, ” sợ thật vừa hôn một chút lại nổi phản ứng rồi. Diệp Phi lợi dụng đúng cơ hội víu vai Yến Kiêu, làm nũng nói, “Em không nói nữa là được chứ gì?” 
Yến Kiêu sờ nhẹ tóc của Diệp Phi, lại hôn một cái nữa lên khóe môi cậu rồi mới chịu buông cậu ra. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-ly-hon/1249798/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.