*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Lầu trên có XB
Mãi đến tận cuối ngày hôm đó, Diệp Phi vẫn không có câu trả lời cho Yến Kiêu. Cậu mượn cớ đi rót nước, tránh được đề tài này.
May mà Yến Kiêu cũng không chấp nhất, như chỉ đơn thuần biểu đạt ý nghĩ của mình ra, không buộc Diệp Phi phải tiếp thu.
Diệp Phi tản mạn không mục đích mở tủ lạnh ra, tay mới vừa đụng tới bình nước khoáng, suy nghĩ một chút, lại bỏ vào lại. Mở ngăn đông tủ lạnh, lấy một hộp kem bên trong ra.
Tay cậu chạm vào thành hộp lạnh đến nỗi làm tan bớt phiền não trong cậu.
Yến Kiêu thật sự không sai, hết lần này tới lần khác cho dù Diệp Phi là một khúc gỗ, cũng sẽ cảm giác được.
Nhưng cậu lại không dám chắc chắn, dù sao đời trước căn bản không có chuyện này. Mà đời này biến số duy nhất chính là mình trọng sinh, nhưng nếu nói Yến Kiêu trong khoảng thời gian ngắn ngủi hơn một tháng này đã thích cậu sau khi sống lại, thì Diệp Phi không tin tưởng lắm.
Diệp Phi dựa vào tủ lạnh, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không ra được chút đầu mối nào.
“Diệp Phi.” Phía sau truyền đến giọng của Yến Kiêu, Diệp Phi quay đầu.
“Không ăn sao?” Yến Kiêu chỉ vào kem trong tay cậu, nói, “Sắp tan rồi kìa.”
Diệp Phi cụp mắt, khi lạnh trong không khí ở ngoài thành hộp ngưng tụ lại thành từng giọt nước. Thuận theo ngón tay của cậu chảy xuống, một giọt rơi trên mặt đất.
Vừa rồi Diệp Phi tùy tiện lấy bừa kem, cũng không phải muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-ly-hon/1249768/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.