Năm 202X, tháng bảy.
Lại là kỳ tốt nghiệp khác.
Thành phố Y.
Diệp Hiểu Hiểu ôm máy ảnh cưng đến, vội chạy tới địa điểm tụ họp — một nhà hàng chủ đề âm nhạc.
Tần Hoan thuê một phòng riêng lớn, bên trong còn có một sân khấu nhỏ, lúc hắn đẩy cửa phòng ra, bên trong đã đầy người.
“Hôm nay cậu tới muộn quá. “
La Âm không hề có hình tượng ôm cánh gà lớn mà gặm, ăn đến miệng đầy dầu mỡ, thuận tiện tranh thủ thời gian liếc nhìn Diệp Hiểu Hiểu một cái.
Diệp Hiểu Hiểu ngồi xuống bên cạnh Tào Di Cảnh, mở miệng chửi bới, “Cậu vẫn cứ không quan tâm đến hình tượng như vậy, mới có thể ba tháng đuổi một bạn trai. “
La Âm trợn trắng mắt, “Đó là bọn họ không biết thưởng thức, tớ đây gọi là tự nhiên không làm bộ, hiểu không?”
“Tớ biết thì có ích gì, những người khác không biết kìa. ” Diệp Hiểu Hiểu chỉ vào mình, “Hay là La công chúa muốn yêu tớ? Nói trước là tớ không muốn đâu. “
La Âm: “... “
“Cút. “
Họ học cùng trường đại học, chỉ là chuyên ngành khác nhau, ngay cả nơi thực tập tốt nghiệp cũng không xa, cùng một tòa nhà, tầng trên và tầng dưới.
Đồ Tuyết chọc La Âm, “Quan hệ hai người tốt như vậy sao? “
Dư Ny cảm khái, “Thời gian quả nhiên có thể thay đổi rất nhiều! “
“….” La Âm nói không nên lời, cô nắm lấy Tào Di Cảnh, ấp úng nói: “Nhanh, cậu giúp tớ giải thích với họ đi. “
Tào Di Cảnh cũng chung trường, hắn đã quen lên tiếng thay La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-hoc-hanh-that-tot/1073846/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.