Học tập không giới hạn tuổi tác.
Trong trại huấn luyện, mỗi ngày ngoài học, nghe giảng ra, thời gian còn lại là thực hành.
Trong sáu mươi mấy người, thực sự có thiên tài trong thiên tài, Tần Hoan bị họ khơi dậy ý chí chiến đấu, cũng hao tâm học hành.
Chớp mắt mười ngày trôi qua, Tần Hoan và Tiêu Mặc thật sự gặt hái được rất nhiều.
Đặc biệt là Tần Hoan, hắn vốn rất có thiên phú, mười ngày này vùi đầu mà học, ngày thi thử cuối cùng, trực tiếp nhảy dù đến top 5 – lúc mới vào trại huấn luyện thi thử, thành tích của hắn trong sáu mươi mấy người, chỉ xếp ở giữa.
Cuộc thi vật lý vào tháng Tư, bây giờ là tháng hai, nếu hai tháng kế tiếp có thể tiếp tục cố gắng, rất có thể Tần Hoan có thể giành giải thưởng.
Mấy thầy cô đều đánh giá cao hắn.
Sau khi chấm điểm hết bài kiểm tra cuối cùng, giáo viên trả lại điện thoại cho tất cả mọi người, và nói vài lời cổ vũ xuất phát từ nội tâm, bốn giờ chiều, có xe trường đến để đón học sinh.
Đảm bảo rằng mọi học sinh đều được đưa hết về nhà.
Xe trường đến nhà Tần Hoan trước, Tần Hoan và Tiêu Mặc ở gần, hai người được thầy Hồ đồng ý, liền cùng nhau xuống xe.
Tần Hoan để đồ đạc ở quán cà phê trước, định đưa Tiêu Mặc trở về.
Hai người vừa đi không xa, bên cạnh liền vang lên tiếng xe, sau đó một chiếc xe chậm rãi dừng lại trước mặt bọn họ.
Cửa sổ xe hạ xuống, Từ Hạo Xương cởi dây an toàn rướn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-hoc-hanh-that-tot/1073840/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.