Bảo là muốn tìm bạn của Lâm Chí Phong, nhưng một đám có tiền có thế, sao có thể dễ tìm như vậy?
Hơn nữa Tiêu Mặc chỉ là học sinh cấp ba, đối phương làm sao có thể để ý tới y cho được?
Tiêu Mặc không nghĩ ra cách liên lạc với những người đó.
Vụ án đến đây, đành bị kẹt.
Họ dựa trên giả thuyết “Cuộc gọi của Lí Tư đến cha Tiêu là một cuộc gọi cầu cứu” mà suy luận ra, cần rất nhiều bằng chứng để chứng minh điều đó. Hiện tại, họ không có bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh rằng giả thuyết này là đúng, mọi thứ chỉ là phỏng đoán.
Điều duy nhất họ có thể làm bây giờ là điều tra Trần Phi một cách cẩn thận.
Trần Phi chắc chắn là đã che giấu họ điều gì đó, mà việc giấu họ có thể là chìa khóa.
Tiêu Mặc đã suy nghĩ về điều này suốt, trong suốt bữa tối, y đã chìm trong suy nghĩ vài lần.
Tiêu Nguyệt Mai nhìn y, hơi nhíu mày, ánh mắt lo lắng nhìn y.
Quý Nghiêu cũng nhìn Tiêu Mặc vài lần, cuối cùng không nhịn được mà lấy ngón tay chọc Tiêu Mặc, “Anh ơi, anh bị sao vậy? “
Tiêu Mặc nói “Ừm”, lấy lại tinh thần, nhìn vào đôi mắt quan tâm của Quý Nghiêu, lắc đầu, “Không có sao đâu. “
Y nhìn Tiêu Nguyệt Mai, “Cô ơi, tối về con muốn hỏi cô một điều. “
Tiêu Nguyệt Mai sững sờ, “Chuyện gì vậy? “
Tiêu Mặc không nói, nhưng nhìn cô chăm chú.
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tiêu Mặc, Tiêu Nguyệt Mai đã đoán được điều gì đó, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-hoc-hanh-that-tot/1073827/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.