Tuy rắng chính Tiêu Mặc không cần vụ sinh nhật này, nhưng Tần Hoan rất để ý tới.
Đây là sinh nhật của người mà hắn thích, là sinh nhật bạn trai nhà mình.
Hơn nữa còn là sinh nhật mười tám tuổi.
Mười tám tuổi.
Nghĩa là trưởng thành.
Đây là lễ thành người của người chưa bước lên con đường trưởng thành, nhất định phải náo nhiệt, không thể để lại tiếc nuối.
Vì thế Tần Hoan gạt Tiêu Mặc, lén tạo một cái group, kéo người quen vào hết, bắt đầu thảo luận làm sinh nhật cho Tiêu Mặc như thế nào.
Giống như Tần Hoan nói, cho dù không thể làm vào cuối tuần, nhưng bình thường thì vẫn được, trên cơ bản thì mọi người đều rảnh buổi tối.
La Âm: Thời gian thì không thành vấn đề, nhưng phải tặng quà gì cho anh Mặc mới được đây?
Đồ Tuyết: Tớ cũng rối rắm vụ này.
Hà Húc: Tiêu Mặc cần gì nhất?
Giang Hoài: Cái này chắc hẳn nên hỏi anh Tần, anh Tần rành lắm.
Diệp Hiểu Hiểu: Ngốc, sao lại phải hỏi anh Tần? Bình thường anh Mặc hay làm gì? Đọc sách á, cho nên tặng sách phụ đạo, tham khảo với đề thực tế là thiết thực nhất.
Tào Di Cảnh: Lần đầu tiên tớ thấy bạn cùng bàn của tới nói đúng còn nói to nữa.
Dư Ny: Đúng, tặng mấy thứ có liên quan tới học hành nhất ấy.
Trương Tuân: Vậy tớ tặng vở ghi chép là tốt nhất, năm ngoái anh tớ thi đại học xong, bút kí đồ vẫn chưa vứt đi, có ích với Tiêu Mặc lắm.
Giang Hoài: Anh của cậu?
Trương Tuân: Thành tích của anh tớ rất tốt, ổng học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-hoc-hanh-that-tot/1073800/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.