Có tiền đặt cược, Tần Hoan tràn đầy động lực.
Hiếm khi mà hắn nghiêm túc, cũng không phải thái độ chơi đùa như trước, cất điện thoại di động, lấy sách ngữ văn ra, định trở mình một lần.
Giang Hoài chung phòng thi với họ, vị trí của hắn kế bên Tần Hoan, thấy Tần Hoan lật sách giáo khoa như một trò đùa, hắn nhịn không được hỏi: “Anh Tần, cậu đang làm gì thế?”
“Ôn tập.” Tần Hoan trả lời hắn.
“Ôn…Ôn tập?” Giang Hoài trợn tròn mắt, cảm thấy bị hai chữ “Ôn tập” mình nhận thức đè bẹp.
“Đúng vậy, ôn tập.” Tần Hoan tiếp tục lật sách giáo khoa của hắn, lại bớt thời giờ hỏi một câu, “Lạ lắm à?”
Giang Hoài: “…”
Giang Hoài lại nhìn Tiêu Mặc cách đó không xa vùi đầu chuyên tâm ôn tập một cái, cảm thấy đây mới là thao tác của người bình thường, lấy Tiêu Mặc làm mục tiêu, hắn cũng phải nỗ lực.
Nghĩ như vậy, hắn an vị đoan chính, sau đó lấy sách ngữ văn ra, nghiêm túc nhìn bài văn cần học mấy lần.
Tiêu Mặc đang ôn tập… Đây đại khái là một hiểu lầm mỹ lệ.
Tần Hoan lật xong cả cuốn ngữ văn, không có việc gì làm, lại nhịn không được đi quấy rối Tiêu Mặc.
Hắn trực tiếp kéo ghế tới cạnh Tiêu Mặc.
Tiêu Mặc còn đang xem 《Đáp án hóa học cấp ba》, nhưng đã lật qua mấy trang, trên trang sách vốn sạch sẽ cũng nhiều bút tích.
“Những thứ này là nội dung của học kỳ sau sao?” Tần Hoan liếc nhìn nội dung trong sách, hỏi.
“Không hẳn.” Tiêu Mặc đưa trang bìa cho Tần Hoan xem, “Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-hoc-hanh-that-tot/1073768/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.