“Vậy trong lòng cậu đối với anh ta sao rồi???”
“Không rõ cảm xúc”. Mạn Kha thành thật trả lời Kiều An, cũng không hẳn là không cảm xúc nhưng cái cảm xúc nó cứ miên man khó mà cảm nhận được
“Cậu cứ mãi không nói chuyện rõ ràng lại với Chấn Nam sao?”
“Tụi tớ giống có thể nói chuyện rõ ràng sao chứ?”. Kiều An nhìn qua Chấn Nam rồi nhìn lại cô cười nhạt, vốn dĩ hai người cũng chẳng có gì nói với nhau cả
“Kiều An đừng gượng ép bản thân quá mức, cậu với Chấn Nam vấn đề không nặng như của tớ, tớ với anh ta cũng nói chuyện rõ ràng rồi..sao cậu không mở lòng mình chứ?”. Mạn Kha cũng không muốn vì chuyện của cô mà hai người lại cứ dai dẳng chẳng hồi kết như thế
“Vấn đề chính là tớ nên nói gì với anh ấy chứ, hôm bữa tụi tớ gần như đã giải quyết xong rồi”
“Nếu muốn người ta sẽ tìm cách còn không muốn sẽ tìm lý do”
“Nhưng cậu không được giúp anh ta”. Kiều An hơi đa nghi đột nhiên cô lại nói giúp Chấn Nam như vậy chắc chắn có lý do
“Được, tớ ở phe cậu”
“Vậy mới là bạn tốt chứ”
“Làm phiền rồi”
“Anh cần gì sao?”. Kiều An với cô đang ôm nha thắm thiết có người đến thì cũng buông nhau ra lấy lại phong độ làm việc
“Tôi muốn gọi đồ”
“Mời anh chọn đồ”. Mạn Kha đi lại một bên pha chế còn Kiều An thì đứng lại để đợi người đối diện gọi đồ
“Đẹp trai nhỉ?”. Đợi người khách kia rời đi rồi thì Kiều An khuých nhẹ vai Mạn Kha, nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997622/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.