Liên tiếp vài ngày sau đó Ngao Dịch Vũ cũng không quay lại bệnh viện xem tình trạng của Mẫn Nhi như nào nữa, đồ còn bỏ lại của mình thì nhớ Chấn Nam đến rồi mang đến công ty giúp hắn
Mẫn Nhi cũng chẳng để tâm đến hắn có đến hay không là mấy vốn dĩ cũng chẳng phải chuyện mà cô nên quan tâm đến, người có lỗi là hắn chứ không phải học trưởng của cô
“Mẫn Nhi dạo này cậu với anh ta lại xảy ra chuyện à?”. Kiều An tò đến hôm nay đã là ngày thứ 5 rồi nên mới hỏi cô, Kiều An ghé qua thường ngày nhưng đều không thấy hắn ở đây
“Tớ với anh ta thì xảy ra chuyện gì được cơ chứ”. Mẫn Nhi bĩu môi trả lời lại Kiều An
“Mẫn Nhi à, thằng bé là người năm đó con cũng nên suy nghĩ dến chuyện này một chút đi nhé”. Tuyết Mai ngồi bên cạnh giường gọt táo cho cô mà đề nghị
“Anh ta nói ra với cậu rồi hả?”
“Cậu cũng biết chuyện này nữa hả?”
“Ừm, anh ta đã hỏi tớ rất kỹ về chuyện năm đó vì anh ta nhầm lẫn cậu với Tạ Chi nên tớ cũng biết chút chút”. Kiều An gật đầu thừa nhận nhắc đến Tạ Chi mới nhớ đến loại người đáng ghét này không biết bây giờ ra sao rồi đã chết hay chưa nữa?...
“Tạ Chi? Tớ chẳng nhớ gì cả”. Mẫn Nhi lục lại ký ức thì biết Tạ Chi là ai nhưng những chuyện sau đó lại chẳng biết gì nữa cả
“Không cần nhớ đến cho bẩn não”
“Nhưng mà anh ta hung dữ lắm không giống hồi nhỏ nữa”. Mẫn Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997602/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.