| Chúc mọi người 2022 nhiều may mắn hơn 2021? cũng đừng quên theo dõi truyện của tuii nhé❤️ |
"Mấy người là ai...ưm.."
"Nhanh đi thôi"
Mẫn Nhi tiễn mọi người ra tới cửa nhà thì phải quay lại dọn dẹp nốt đồng đổ nát kia
Không có họ ở đây Mẫn Nhi có chút buồn nhưng như thế cô sẽ không phải lo sợ Tạ Chi làm gì với cô không được sẽ giận lên hai người họ
"Nhanh lên tao đói rồi"
"Được!"
"Được? Nói với chủ nhân trong nhà như thế à?". Tạ Chi đi lại nắm tóc cô
"Vâng". Mẫn Nhi trả lời lại rồi liền muốn xoay người đi làm món ăn, Tạ Chi này rất thích nắm tóc cô
*Chát*
"Đây là cái tát để dạy dỗ lại cái người không biết điều như mày"
"Tôi chịu cậu đủ rồi đó!!!"
"Thì sao? Mày định làm gì tao?"
"Mày có tin tao nói cho mẹ này biết mày bán thân không?". Tạ Chi nhếch môi cười khinh bỉ Mẫn Nhi
"Chỉ cần cậu muốn việc gì tôi cũng làm". Mẫn Nhi hít thở mạnh một cái rồi nhìn Tạ Chi, đối với người này Mẫn Nhi không thể đùa nếu là hắn..cô có thể cầu xin hắn sẽ nhẹ nhàng nhưng với loại người này điều đó không thể
Nếu để mẹ cô biết chuyện...cô thật sự không biết đối diện với bà như nào. Cô không sợ bà ghét bỏ mình cô chỉ sợ bà sẽ không điều trị nữa nà tự để căn bệnh dày vò mình đến chết...
"Vậy thì phải biết nghe lời". Tạ Chi vỗ lên má cô vài cái với vẻ khoái chí
"Cấm hé răng nói lại với anh Dịch Vũ nửa lời nếu không đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997585/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.