"Mẫn Nhi mẹ mua...cháo..."
"Tuyết...Mai"
Cả căn phòng im lặng tiếng thở của từng người cũng bị kìm hãm, Mẫn Nhi lén nhìn đến khuôn mặt của hắn...
Ngao Dịch Vũ nhìn một màn trước mắt vô cùng tức giận..hắn đã làm mọi cách để hai người không thể gặp nhau bây giờ thì người tính không bằng trời tính!
"Tất Cả Ra Ngoài!!!"
Hắn nhìn Mẫn Nhi đôi mắt đỏ lên vì giận, Mẫn Nhi nhìn hắn cũng đủ hiểu hắn muốn giữ cô ở lại rồi
Bốn người kia ra ngoài nhưng không ai nói gì, Tuyết Mai thì đứng cách xa ba hắn...ánh mắt chỉ dõi vào tấm cửa đó chỉ mong hắn sẽ không làm gì có hãi đến Mẫn Nhi
"Lục Mẫn Nhi...có phải em cố...cố tình để hai người họ chạm mặt nhau...đúng không???"
"Là vô tình tôi không biết khi tôi làm vậy ba anh cũng đến". Mẫn Nhi thấy hơi thở của hắn không đều đặn cảm giác thở cũng mệt mà lại rất đau lòng nhưng cô cũng không muốn vậy
"Làm như vậy? Ý em là gì? Em cố tình ngã đúng không???"
"Tôi không có". Cô hơi sợ những vẫn một mực chối bỏ...nhưng sao hắn lại biết chứ
"LỤC MẪN NHI!!! Khi tôi còn nhẹ nhàng thì em nên biết điều một chút". Hắn nghiến răng mà quát Mẫn Nhi, hắn đã check lại camera rồi cũng hỏi lại người trong nhà...không có người nào đột nhiên muốn đi nhảy cầu thang cả hơn hết cô lúc nào cũng muốn đi thăm mẹ mình nhưng đều không được
"Đúng đó!!! Tôi muốn gặp mẹ mình...tôi không muốn ở trong căn phòng đó...tôi sợ bóng tối...anh keo kiệt đến mức một chút ánh sáng cũng không muốn cho tôi!".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997575/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.