Người chứng kiến chẳng ai biết hắn định làm gì, cũng chẳng ai dám hỏi
Ngao Dịch Vũ cũng chẳng biết nên làm gì với cô gái nhỏ này...chỉ tự thấy bản thân có chút cảm xúc với Mẫn Nhi nhưng hắn không thể nhẹ tay khi nhìn thấy cô hắn liền nghĩ đây là con của ba hắn với người đàn bà kia...cho nên cái cảm xúc ít ỏi đó hắn vứt bỏ không đáng tiếc1
Không ai biết tiếp theo sẽ ra sao, họ cũng chỉ biết căn phòng nhà kho đó là dành cho những người trái ý hắn...
Mẫn Nhi chỉ nghe qua đây là nơi để hắn trút bỏ tức giận cũng là nơi hắn phạt người có lỗi. Cô không mắc lỗi vậy chỉ có theo ý đầu tiên rồi...
Để cô vào nhà kho rồi đóng cửa lại đều nhẹ nhàng nhưng với cô rất nặng nề, làm bạn với bóng tối cô rất sợ..thậm chí là không muốn lặp lại những ngày trong bóng tối này nữa
Mẫn Nhi cứ ngồi bó gối ở một góc giống như không tìm được đường ra đợi người tới cứu nhưng chớ trêu đó chỉ là trong truyện ngôn tình hoặc tình yêu của người khác...còn cô là đang trong cái tình huống đợi người khác đến lấy mình ra để trút bỏ tức giận...
Mạng cô cũng thật thảm!
Rầm!
Ngao Dịch Vũ đóng cửa một cái mạnh như muốn thay một chiếc cửa mới...
Tiếng giày của hắn vang lộp cộp càng gần lại chỗ cô khiến cô càng sợ hãi làm cô cũng quên hết những câu định nói với hắn..
"Nói với tôi..em không phải là con của người đàn bà Tuyết Mai đó đi". Hắn ngồi xuống gần cô, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997562/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.