"Cởi áo giúp tôi!". Hắn cầm tay cô để lên áo sơ mi của mình còn hắn thì chui vào trong chiếc áo vướng víu của cô mà hành hạ hai nhũ hoa đến ửng đỏ lên
Cô sau vài phút đấu tranh với não bộ của mình thì cũng làm theo ý hắn
Không phải hắn nói ngoan ngoãn thì sẽ có 1 tỷ mà cô tình đang cần tiền, làm với một người đã từng còn hơn với nhiều người xa lạ...chỉ là hắn quá thô bạo..làm cô không thương tiếc!
"Nhẹ...ưmh..tôi không có sức...ưmh...có thể dừng lại..không"
"Tên tôi là gì?"
"Tôi...không biết". Cô mệt mỏi lắc đầu, cô chỉ nhớ anh là Dịch gì đó thôi..
"Em giỏi lắm! Vậy thì phải phạt"
"A.."
Hắn tức đến đỏ mặt, tay bóp mạnh một bên ngực cô, bên dưới liền thúc mạnh...rõ ràng hắn từng nói tên mình vậy mà cô còn không nhớ, đến tên hắn cũng không đáng để cô nhớ hay sao?...
"Ngao Dịch Vũ nhớ tên tôi"
"Được"
"Nhưng...có thể..dừng lại..không?"
"Nói xem người lúc tối đi cùng là ai?". Hắn nhìn cô tay đưa đến vuốt vài cọng tóc ướt trên trán cô, hắn cũng không hiểu sao bản thân hỏi vậy chỉ biết là hắn rất tức giận
"Là...là..là người chăm sóc người bệnh chung 1 phòng cùng mẹ tôi, mẹ tôi sợ tôi bỏ bà ấy một mình tiện có người đi mua đồ nên tôi mới đi chung". Cô không hiểu nhưng vẫn trả lời vì sợ hắn sẽ nổi giận
"Không sợ mẹ em sẽ hỏi tội người kia vì em không quay lại sao?"
"Tôi đã nói rằng gặp...bạn.."
"Ồ...bạn"
Hắn hơi mỉm môi cười, tay lại trêu đùa cơ thể cô..hắn cứ vuốt ve từ eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997559/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.