Cô chạy vội tới phòng chờ nghe y tá nói lại...đèn đã sáng 3 tiếng đồng hồ rồi cũng nhiều người ra vào hơn nhưng bác sĩ chính vẫn chưa ra khỏi đèn cũng chưa có dấu hiệu tắt
Trong lòng lại bất an lo lắng hơn bao giờ hết chỉ mong rằng mẹ cô sẽ qua khỏi dù bằng giá nào cô cũng sẽ cố gắng hết sức, ông trời đã cướp đi hai người thân của cô rồi bây giờ cô không muốn mất thêm người mẹ đã chăm sóc mình 16 năm nay nữa..1
*Ting
"Bác sĩ..mẹ cháu sao rồi ạ?"
"....Bệnh tình của mẹ cháu chuyển biến xấu hơn rồi..muốn phẫu thuật thành công cần 1tỷ mới có thể sử dụng máy móc vào chữa trị càng nhanh càng tốt"1
"1tỷ?...không thể châm trước sao bác?". Cô nghe đến số tiền hơi choáng cô kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy? trong người cô còn 250triệu trả viện phí cũng hết rồi...nhưng để lâu bệnh của mẹ cô sẽ càng chuyển biến xấu hơn...
"Mẹ cháu sẽ được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt cháu cứ suy nghĩ đi". Bác sĩ vỗ vai cô an ủi, nhìn cô ngày nào cũng chạy ra chạy vào bệnh viện lo cho mẹ mình mà không khỏi thương xót
Nhưng...tiền bạc là quy định không thể sửa đổi!
(...)
"Đã hoàn thành nhiệm vụ?!"
"Đã xong!"
"Về công ty"
Hoài Vĩ lái xe chạy băng băng trên đường cao tốc đến công ty bạc tỷ của hắn
Công ty hắn đã tự gây dựng lên từ năm hắn 18 tuổi đến bây giờ cũng là 7 năm khi nhắc đến tên hắn không ai khỏi ngạc nhiên có, sợ hãi có, người có mưu mô muốn lăn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997557/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.