Tiền Bối chỉ ở lại thành phố B một ngày, vì hôm sau đã bị Vưu Diệc Tư nửa khuyên nửa ép trở về. Nhưng hai người đã hứa với nhau, một khi quá trình quay phim của Vưu Diệc Tư có vấn đề hay cảm thấy tâm lý không ổn thì phải nói với Tiền Bối ngay, Tiền Bối sẽ tiếp tục dỗ dành đánh tan bóng tối trong lòng anh, khiến anh mỗi ngày đều thật vui vẻ.
Tiền Bối bày tỏ, thải rắm cầu vồng là chuyện cậu giỏi nhất mà!
Ngày qua ngày, cuối cùng Vưu Diệc Tư cũng quay xong bộ phim đó, sợi dây căng thẳng trong lòng Tiền Bối cũng bắt đầu thả lỏng. Hai người đã hẹn nhau chờ Vưu Diệc Tư về thành phố A bọn họ sẽ đến nhà Vưu Diệc Tư ăn lẩu.
Tiền Bối chảy nước miếng khi nghĩ đến nồi lẩu thơm phức và vị ớt cay nồng, trong lòng tràn đầy mong đợi. Nhưng mà cậu vẫn chưa kịp ăn lẩu cùng Vưu Diệc Tư, là đã ăn trước món Nhật với Vưu Diệc Ý.
Trên bàn đầy món ăn phong phú nhưng Tiền Bối lại chẳng có cảm giác thèm ăn tí nào, cậu lén nhìn Vưu Diệc Ý, chỉ thấy mặt Vưu Diệc Ý đanh lại, đôi mắt của anh ta lướt lên xuống như đang đánh giá quan sát một món hàng kém chất lượng.
Tiền Bối nghĩ thầm, hai anh em họ tuy nhìn giống nhau nhưng tính cách lại rất khác biệt. Bị Vưu Diệc Ý nhìn chằm chằm như vậy Tiền Bối cũng thấy hơi e ngại.
Bất thình lình, Vưu Diệc Ý nói: “Tự giới thiệu bản thân đi.”
Tiền Bối không rõ, cậu nên giới thiệu như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-thuy-quan/1356890/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.