Một đêm trôi qua, Vưu Diệc Ý vẫn không gọi lại, Vưu Diệc Tư chỉ nghĩ Vưu Diệc Ý không cẩn thận bấm nhầm số nên cũng quên mất cuộc điện thoại đó.
Sau khi có chút tiếng tăm, cuộc sống của Vưu Diệc Tư vẫn không có gì thay đổi, anh vẫn nghiêm túc quay phim mỗi ngày, không hề buông thả bản thân. Rảnh rỗi thì nói chuyện phiếm với Tiền Bối, nói chung cuộc sống cũng khá viên mãn và vui vẻ.
Vưu Diệc Tư bận quay phim thì Tiền Bối cũng không rảnh rỗi, cậu đã gia nhập studio của Trương Thông và liên tục nhận được đơn đặt tranh, cũng bắt đầu gom được một khoản tiền.
Tiền Bối có một thói quen, mỗi khi vẽ được một tác phẩm ưng ý cậu sẽ đăng bản phác thảo lên vòng bạn bè trên wechat, tường wechat nhà cậu không đăng những thứ như sinh hoạt cá nhân lên, mà là một kho tác phẩm nho nhỏ.
Vưu Diệc Tư cũng hay lướt xem tường nhà Tiền Bối mỗi khi rảnh rỗi, nhìn những bức họa mang cảm giác thanh mát, trau chuốt và tỉ mỉ này… Vưu Diệc Tư không khỏi thán phục, Bối Bối của anh quả là có một đôi tay khéo léo, vẽ thật là đẹp!
Vưu Diệc Tư còn phát hiện, dưới mỗi bức tranh đều có một vỏ sò nhỏ, đó chữ ký của Tiền Bối. Vưu Diệc Tư vuốt vỏ sò, cảm giác vỏ sò và bản thân Bối Bối giống hệt nhau, đều rất đáng yêu.
Từ khi Vưu Diệc Tư nổi lên, rất nhiều fan mới tìm phim cũ của anh để xem, sau đó họ phát hiện kỹ năng diễn xuất của anh đều tiến bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-thuy-quan/1356880/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.