Mỗilầncảmthấybảnthânsắpkhôngchịunổinữatasẽmộtmìnhđếnđâyđểgiảitỏabảnthânmột chút”
Cánh taynằngnặngtrênvaithiếuniên dời đi để lại một khoảng trống nhẹ hẫng từ hai vai truyền thẳng vào tim cậu, người đàn ông vừa nói vừa dịch người sang một bên, để lộ khung cảnh đằng sau lưng anh, mất đi rào cảng, gió mạnh trực tiếp thổi bay mái tóc của thiếu niên, giống như mang theo lớp bụi sáng phủ lên đôi mắt đen của cậu một mảng sáng rực đẹp đẽ.
Nơi mà người mạnh mẽ nhất tinh cầu luôn một mình đến đây mỗi khi rãnh rỗi nhàm chán – Verlassen.
“Lúc trước chỉ có ta, bây giờ có thêm em nữa” Elrey nhìn thiếu niên bằng đôi mắt ngập tràn ánh sáng kì lạ, khó mà nhận ra được tâm tình từ đó nhưng một điều rõ ràng rằng anh không có bất cứ cảm xúc tiêu cực nào giành cho cậu hết.
Tá Nguyệt bị khung cảnh trước mắt làm cho nổi hết cả da gà, ngay cả hô hấp cũng bị sự tráng lệ điêu tàn của nó làm chongừnglạimấygiây,cậubướcđếntrướcmộtbước,mùigióthanhmátmangtheotanhtưởi của rêu xanh hôn lên má thiếu niên, hình ảnh những tòa nhà chọc trời bị bỏ hoang bên trong hằn sâu lên mắt cậu, như một bức tranh nghệ thuật cổ đại bị thu nhỏ vào thấu kính đen.
Trước mắt Tá Nguyệt là một dãy phế tích của những tòa nhà cao tầng, không biết được xây dựng từ năm nào mà trông cũ kỹ tan hoang vô cùng, con đường cũ mèm rơi vỡ đầy những mảnh kín trong suốt và gạch ngói, sơn trên tường đã tróc gần hết chỉ còn chừa lại lớp xi măng ủ màu bị rêu phong bám lên từng mảng, nếu chỉ nghe qua lời người khác kể thì ai cũng nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/428564/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.