Bâygiờkhôngcònviệccủamìnhnữa,TáNguyệtcũngkhôngcósởthíchđingắmngườikhácvuichơichonêncậunóimộttiếngvớiquảnlýrồi im lặng ra ngoài hít thở không khí một chút.
Gia tộc Felix rất giàu, không phải quyền lực nhất nhưng có lẽ là nhà nhiều tiền nhất trong tứ đại gia tộc, chỉ nhìn khu vườn rộng như cái sân bóng không thôi cũng đủ thấy độ giàu của bọn họ, đó là chưa kể đây chỉ là một phần của nhà Felix, bọn họ còn có mấy căn biệt thự và đất đai nằm ở khắp tinh cầu Noah.
Ban đêm ở trong vườn dù có đèn điện sáng đến đâu cũng không ngăn nổi sự âm u của bóng đêm, tuy nhiên như vậy lại rất đẹp, ở thế giới khoa học tân tiến, đom đóm là sinh vật sớm đã nằm trong sử sách rồi, bây giờ người ta có thể mô phỏng chúng bằng những loại máy móc siêu nhỏ, chúng được mua với giá rất đắt, mà mục đích chẳng để làm gì ngoài việc trang trí, nhìn chung là loại đồ chơi giành cho giới nhàgiàuxemtiềnnhưgiấychùi chân.
Như bâygiờtrướcmắtTáNguyệtcómộtvàicon‘đom đóm’ nhân tạo đang bay lượn ở trong vườn, ánh sáng xanh lập lòe yếu ớt chìm nghỉm trong đèn điện trang trí, không nhìn kỹ thì hoàn toàn sẽ bỏ qua nó, Tá Nguyệt bắt lấy một con đưa đến gần nhìn, nó còn chẳng giống một con đom đóm, chẳng qua chỉ là một quả cầu máy mô phỏng ánh sáng của đom đóm thôi.
Dùng để trang trí cũng ổn đấy nhưng có lẽ như lão già Galid kia dư tiền quá, mua thứ này về lại không biết để ở đâu cho hợp lý nên cứ thả vào trong vườn, để mặc chúng bay loạn xạ như thế cho đến khi nào hết năng lượng thì thôi…
Tá Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/428556/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.