Thế Phục là kết tinh máu của từng đời nhân ngư đúc kết thành, là vật quý giá truyền lại từng đời cho vua nhân ngư, mặc dù bây giờ đa phần nhân ngư đều lên bờ sinh sống, tộc nhân ngư hiện tại cũng không có vua nhưng mỗi một nhân ngư sau khi qua đời đều để lại một giọt máu đầu tim của mình vào Thế Phục, đến bây giờ thứ này đã tích lũy không biết bao nhiêu tinh túy ở bên trong, nói hoa mỹ một chút thì có thể xem như là thần khí rồi.
Huống chi Tá Nguyệt không có chết đi thực sự, chẳng qua là tạm thời lâm vào trạng thái hôn mê, sở dĩ cần đến Thế Phục là vì đứa bé trong bụng không thể nào chịu được tình trạng ngủ sâu trong một thời gian dài, chất dinh dưỡng không đủ sẽ gây nguy hiểm đến đứa bé, mà cho dù có đủ chất dinh dưỡng đi nữa thì thế giới bên ngoài bây giờ quá nguy hiểm, không ai biết dị khủng có thể tấn công bất cứ lúc nào, việc hôn mê sâu ở nơi này chẳng khác gì nằm chờ chết.
Phùng Lâm đã từng nói nơi nhân ngư sinh ra nằm ở tận sâu dưới đại dương, nơi đáy biển sâu trùng điệp biết bao nhiêu nguy hiểm, kể cả dị khủng cũng không thể mò xuống nơi mà chúng không hiểu rõ, cách nhân ngư đi lên bờ mà không để ai biết cũng là một bí ẩn, nhìn chung thì bí ẩn tộc người cá còn rất nhiều nên chẳng ai nói trước được điều gì.
Sau khi nhận được sự đồng ý của anh em Phùng Hạ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/3253413/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.