“Ha… Thả em…ra”
Chiếc đèn ngủ đầu giường tỏa ra ánh đèn mờ ảo chỉ đủ để mơ hồ chiếu đến hai bóng người đang dính chặt vào nhau trên đệm chăn.
Thiếu niên hai tay bị vải lụa trói chặt khóa trên đầu, thân dưới run rẩy không ngừng, cậu muốn khép chân lại thế nhưng bị thân hình cao lớn ở giữa chặn lại không cho phép, người đàn ông không ngừng nhẹ nhàng hôn lên thân thể trắng nõn của thiếu niên, một tay an ủi vật nhỏ hồng phấn của cậu, tay còn lại với những ngón tay thon dài chôn sâu vào trong cơ thể thiếu niên không ngừng mở rộng khuếch trương lối vào.
Tiếng nước n h ớ p n h á p vang lên trong đêm khiến người mặt đỏ tim đập, Tá Nguyệt vừa kích thích lại vừa đau, cả hai cảm xúc đánh úp vào đại não khiến cậu run lên không ngừng cầu xin: “Dừng… lại đi Elrey… nó lạ lắm…ư…”
Người đàn ông không trả lời cậu, ngược lại anh dùng hành động thay cho lời nói, một nụ hôn an ủi đáp lên môi đối phương, nuốt đi những lời r ê n rỉ và cầu xin, nhân lúc cậu bị cuống vào nụ h ô n thì bên dưới ngón tay thứ ba nhanh chóng chen vào phía dưới, chậm rãi lần mò trong nơi chật hẹp ấm áp đó.
Tá Nguyệt khó chịu vặn vẹo thân mình một chút, bỗng nhiên Elrey tìm được một điểm gồ lên bên trong, anh khẽ khều vào nó một cái rồi nhấn mạnh xuống điểm đó.
Đúng như dự đoán của anh, Tá Nguyệt lập tức xụi lơ xuống không còn chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/3253409/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.