Tá Nguyệt tỉnh dậy thì phát hiện xung quanh mình toàn là nước, trên miệng mũi có mặt nạ oxi, sau lưng bị cắm đủ thứ ống truyền đang rút máu mình ra, mà người đàn ông gọi là tiến sĩ kia đang đứng trước mặt cậu, không biết ông ta đã nhìn bao lâu rồi, ánh mắt ông ta trông như đang đánh giá một mẫu vật quý giá mà cả đời này mình lao lực tạo ra, bên trong con ngươi màu đen là điên cuồng như gió bão càng quét không thể dừng được.
Đứng từ góc độ này nhìn tưởng chừng như là một tên IQ cao bị thần kinh, nhưng thực chất ông ta không chỉ IQ cao mà còn là dị năng giả thời gian cấp cao!
Con mợ nó cuộc đời cậu sao chỉ toàn gặp toàn là đồ điên đến đồ tâm thần chó dại thế này?!
"Con trai ta, cuối cùng con cũng tỉnh rồi" Liam cười đến là hòa ái đưa tay ra hiệu cho người bên ngoài đang quan sát qua camera rút dịch dinh dưỡng trong ống nghiệm ra.
Tá Nguyệt nghe mà nổi hết da gà, có những thứ không nên nói ra khỏi miệng để tránh buồn nôn, xin cảm ơn.
Dịch dinh dưỡng được rút ra hết, Tá Nguyệt kiệt sức dựa vào vách ống nghiệm, ống rút máu sau lưng tự động dừng rút ra khỏi người cậu, cơn đau đớn từ tủy sống khiến hai mắt Tá Nguyệt hoa lên một trận, cứ tưởng mọi chuyển sẽ dừng lại ở đó thế nhưng Liam lại tiếp tục ra lệnh:"Bơm khí gây mê vào, loại mạnh nhất"
Ngay lập tức không gian chật hẹp trong ống nghiệm thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/3253390/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.