🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tá Nguyệt nhìn về nơi Cican từng đứng, trống rỗng không còn ai, cậu ta rời đi như thể bọt biển tan vào đại dương, không một tiếng động mà biến mất, Tá Nguyệt cầm thiệp mời lên nhìn, vỏ ngoài màu vàng kim không có gì cầu kỳ đặc sắc, nhưng con dấu đóng trên đó lại khiến cậu nhìn lâu hơn một chút.



Ai cũng biết con dấu màu vàng là đặc trưng không thể nhầm lẫn của hoàng gia và cũng là màu sắc duy nhất không được phép sử dụng tràn lan trên tinh cầu, kể cả dòng dõi thân cận cũng không thể.



Nếu nhìn qua thì dễ dàng nhầm lẫn bởi màu sắc của con dấu tuy nhiên ký hiệu khắc bên trên lại không giống, hoàng tộc hiện giờ đều sử dụng con dấu có hình đại bàng ngậm một dải lụa trong miệng, nhưng trên tấm thiệp thì thứ đại bàn ngậm là hoa hồng.



Nếu cậu không nhớ nhầm thì đây là huy hiệu được sử dụng từ thời tiên đế. Trong nguyên tác từ khi quốc vương hiện tại đăng cơ thì ông ta liền ra lệnh thay thế hoa hồng bằng dải lụa mà không rõ lí do là gì, từ đó đại bàng ngậm hoa hồng cứ thế đi vào lịch sử.



Mấy chục năm trôi qua, con dấu này lại xuất hiện lần nữa minh chứng cho hoàng tộc từ đời trước và được Cican đưa cho Tá Nguyệt.



Sự thật thì tuổi thọ của người ở đây đều rất dài, không kể đến dị năng giả, người bình thường thôi cũng đủ sống được mấy đời, cho nên không có gì phải hoang mang vì sao hoàng tộc đời trước vẫn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/3253380/chuong-81.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Chỉ Là Một Người Qua Đường Mà Thôi
Chương 81: Mời Uống Trà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.