🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tá Nguyệt nằm trên giường bệnh khoảng hơn nửa tháng mới được xuất viện, thật ra thì vết thương của cậu đã chuyển biến tốt từ một tuần trước rồi, nhưng mà lão bác sĩ bị cậu đá vào mặt ấy, cũng chính là viện trưởng đó đó, ông không cho cậu về, lí do là theo dõi xem cơ thể có xuất hiện những di chứng gì không…

“… Di chứng gì được cơ chứ, cũng đâu phải chó dại cắn” Tá Nguyệt nói.

Viện trưởng liếc mắt khinh thường nhìn cậu: “Răng người cắn còn có thể bị nhiễm trùng mà chết, huống chi là dị khủng, cái hàm của nó không biết đã nhai qua bao nhiêu thịt sống, còn không biết có đánh răng hay không, vi khuẩn có khi làm thành cả một đại gia phả trong miệng nó rồi không chừng, bộ lúc nó mở mồm ra cắn cậu không thấy thối hả?”

Tá Nguyệt kinh dị nhìn lão: “Viện trưởng à, thử đặt bản thân ông vào trong tình huống đó xem ông lo cho mạng mình hơn hay lo miệng nó thối hơn?”

Viện trưởng hừ lạnh, không nhìn cậu nữa mà cứ viết viết cái gì đó lên sổ bệnh án, từng đường bút chà xát trên mặt giấy phát ra âm thanh giòn vụn nghe mà ê cả răng, lão nói: “Thật ra thì cái đó lão đây không biết, nhưng nếu là Thượng tướng thì đảm bảo ngài ấy sẽ lựa chọn phương án lo cái miệng của dị khủng thối hơn đó”

Tự nhiên nhắc Elrey vào làm gì vậy ông cháu ơi?

Nghĩ xong cậu lại nói: “Có dị khủng cắn được ngài ấy sao?”

Câu hỏi của cậu nhận lại được ánh mắt như nhìn sinh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/273415/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Chỉ Là Một Người Qua Đường Mà Thôi
Chương 8: Xuất Viện Về Nhà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.