Sau khi ăn xong cô dọn khay ăn cơm đi uống nước thì gặp mấy ả bên thiết kế sân si liếc, cô thì cũng chẳng quan tâm bỏ lên phòng, mấy ả như tức điên tiết lên. Trên phòng.... 
"Này! Giám đốc" 
"Có chuyện gì?" 
"Bộ anh nổi tiếng lắm hả?" 
"Chứ cô nghĩ tôi như thế nào?" 
"Ừm thì....à không có gì đâu ạ!" 
Nếu anh ta là giám đốc thì đâu lẽ  nào anh ta là trai bao mà nếu là Anh ta là trai bao thì làm sao ngồi được chức giám đốc. Ơi giời rối quá lo cho mình là được rồi 
"Thư kí Trịnh" 
"À vâng tôi đây" Anh ta lại giở trò gì nữa đây???? 
"Đem tập tài liệu hồ sơ này xuống phòng thiết kế" 
Anh ta đúng là vừa mới bị mấy ả dòm ngó xong lại xuống nộp mạng? Tôi đang muốn trở thành người bình thường mà sao anh ta cứ ép tôi hoài vậy 
"Vâng!" Mặt cô ỉu xìu 
Đi xuống gặp mấy ả đó trong giờ làm việc chắc không làm gì đâu 
"Đây là tài liệu của giám đốc" 
"Hứ!" Ả giựt lấy 
Cô đang định bước lên thì bị 1 đám người chặn lại, 1 ngày mà 2 vụ kiềm sao nổi? 
"Nhỏ này nè chị! Nó đi ăn cơm trưa với giám đốc đó" ả đứng kế người đứng đầu chỉ vào mặt cô 
"Mày mới vào làm mà đã bỏ bùa anh Tần tổng của tao à" 
"Ờ! Mấy người nói xong chưa" cô mặt mệt mỏi nói 
"Rồi đó! Thì sao?" 
"Vậy tôi đi về" 
"Cái con này"  Ả nắm tóc cô lôi lại liền bị cô gạt chân té nằm chênh vênh giữa sàn nhà. Cô không nói gì nữa mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-cuong-len-voi-em/208329/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.