Hắn ta là gì mà mình phải nghe theo chứ!!
Bỗng nhiên tiếng tin nhắn "Tinh....tinh...." Của điện thoại reo lên cô liền lất ra coi thử
"Chúng ta có thể gặp mặt bình thường như 1 người bạn được không?" ( Cố Hạo)
"Được! Mấy giờ? Địa điểm"
"8h, tại chỗ cũ"
"Được!!"
"Làm việc riêng trong giờ! Trừ Lương!!"
"Nhưng....nhưng..."
Cô với vẻ mặt bực mình đưa hồ sơ cho hắn ta
"Đây là hợp đồng của Phong thị bên họ muốn làm ăn đối tác với bên ta"
"Ừm"
"Cô pha cho tôi tách caffe ít đường, không đá, pha ít bột"
"À..ừm..nhớ rồi...tôi đi" Cô bước ra
Thôi kệ có công việc làm là may mắn lắm rồi chứ giờ không có việc gì làm thì chán cái thân. Đang lấy caffe thì có ả mặt đánh 1 tấn phấn nhìn là không ưa nhưng nhìn lại thì dáng cô ta cũng chuẩn lắm chứ
"Này con nhỏ kia!"
"Hả? Chuyện gì?"
"Tốt nhất mày nên tự động biến đi, trước khi Vương tổng của tao đuổi mày"
"Ờ" Cô lơ không quan tâm và bưng caffe lên cho anh ta
"Con nhỏ này!!" Ả văng nước nóng lên đầu cô rồi từ từ chảy xuống, ả nghĩ cô sẽ khuất phục, ả không biết quá khứ của cô còn có thể từ cái chết sống lại
"Tốt nhất cô đừng đụng chạm đến tôi!!"
"Cô là người gì vậy? Đổ 1 tách nước nóng như vậy mà không cảm thấy gì sao?" Ả bắt đầu hoảng sợ
Cô cứ vậy mà bước lên phòng làm việc hên là chưa đổ tách caffe chứ làm lại mệt lắm
Bước lên phòng làm việc
"Đây! Thưa giám đốc"
"Tóc cô?"
"À không có gì đâu"
"NÓI!!"
"Ờ...thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-cuong-len-voi-em/208325/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.