Buổi sáng nắng nhẹ gió mát làm người ta cảm thấy sảng khoái. Trên hòn đảo tư nhân thuộc sở hữu của Mộ thị, những tốp người mặc quần kaki đặc chủng quân đội màu xanh loang lổ đi đi lại lại trong khu vực chuẩn bị. Bên trên hòn đảo này là một trạm thu phát hệ thống vệ tinh hiện đại, bao gồm những thao trường huấn luyện còn có một nơi dùng để nghiên cứu những thiết bị phục vụ cho công tác của ám bộ. Trên màn hình tv lớn trong sảnh đang trình chiếu những loại vũ khí mới mà năm nay mọi người tham gia trò chơi “Đấu tranh sinh tồn” được phép sửa dụng. Tuy những súng ống linh tinh này nọ kia nhìn bên ngoài hoàn toàn giống y như thật nhưng lại là “hàng giả” không gây thương tích cho người khác, nói thẳng ra đó chỉ là một món đồ chơi. Nhưng mà Dương Khinh Tiêu cũng rất cao hứng khi mà được tận tay sờ vào mấy thứ đó, trọng lượng cùng chế tác quả thật cực kỳ tinh xảo, nếu nói giống chắc còn giống hơn đạo cụ của mấy bộ phim mà anh đã xem đi.
“Có hứng thú vậy sao? Em nhớ hình như anh đâu có thích bạo lực.” Mộ Dung Y Tịnh đứng kế bên cần lấy một khẩu súng ngắn lên xem qua.
“Chẳng phải đây chỉ là trò chơi thôi sao, mấy cái này đâu có gây thương tích cho ai, anh thấy rất thú vị nha!” Quay nhìn Y Tịnh một chút, Khinh Tiêu có điểm ngẩn người.
Ngày hôm nay mọi người tham gia đều mặc đồ giống nhau, mà hiện tại Mộ Dung Y Tịnh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-can-co-em/1947452/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.