Đến tận lúc ngồi trong phòng VIP nhà hàng, tôi vẫn không nói câu nào, chỉ cắn môi im lặng dùng mắt bắn laze với Cố Y Lương.
Nguyên nhân thì rành rành ra đó, tôi có đủ chứng cứ để nghi ngờ anh có ý đồ chuyển hướng muốn đầu quân ông Hoàng.
Nếu không… thì tại sao anh ta lại cố ý mặc đồ giống ông Hoàng vậy, còn ngồi ghế sau với ông Hoàng nữa.
Đó mấy người xem, anh còn không để ý ánh mắt giết người của tôi nữa, mắt cứ dính chặt lên người ông Hoàng.
Anh đúng là chả kén chọn xíu nào, chay mặn đều không kiêng mà.
Khẩu vị nặng quá đi thôi, cả cha lẫn con —— cánh cứng cáp rồi? Lớn rồi nên muốn bay đi chứ gì?
Có vẻ như Cố Y Lương đã gây dựng lại nhân cách trên đường tới đây, giơ tay nhấc chân, biểu cảm, thần sắc đều thể hiện kiểu ‘Tên nào dám tranh giành với ta?!’.
Anh không nhấc đũa lên mà giơ tay về phía ông Hoàng: “Chưa thỉnh giáo?”
Tôi:? Phật Sơn Hoàng Phi Hồng hả?
Ông Hoàng xem phim võ hiệp mà lớn nên rất thích kiểu này, cười ha ha cao giọng đáp: “Hoàng Tiềm Long!”
Cố Y Lương: “……”
Cố Y Lương: “Hừ, còn tôi là Cố Ung Chính đó.”
Tôi:………………………………
Trời ơi không phải là Càn Long! Là Tiềm Long trong Tiềm Long Tại Uyên ấy anh tôi ơi?! [1]
[1] Tiềm Long phát âm giống với Càn Long: Qián – Lóng, nên anh Cố mới bảo mình là Ung Chính. Ung Chính là ba Càn Long.
Có gì đó sai sai, Cố Y Lương hôm nay anh bị gì vậy? Tại sao tư duy và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cheo-cp-doi-thu-x-toi/1728442/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.