Đường của tôi chẳng những đã trở về, mà còn mang theo cả dòng họ nhà nó về.
Nếu như tôi không lầm thì chiếc nhẫn này là đồ riêng của Cố Y Lương, hơn nữa…
Là Cố Y Lương chính tay đeo nhẫn cho tôi?!!!
Hôm qua tôi còn nghĩ mình đã quá quen rồi nên có thể mặt không đổi sắc ăn đường, xin lỗi, là tôi không biết tự lượng sức, tôi đã đánh giá cao bản thân rồi.
Là tôi chưa nhận thức đúng Cố Y Lương, đánh giá thấp anh ta rồi.
Tôi cúi đầu nhìn Cố Y Lương đeo nhẫn cho mình mà hít thở không thông.
Không khí là gì, hô hấp là gì, tất cả tôi đều không cần, chỉ cần ăn viên đường này cơ thể liền duy trì khí huyết lưu thông, sức sống bừng bừng, khỏe mạnh sống lâu đến trăm tuổi.
Không ngờ đường cũng có tác dụng dưỡng sinh!
Anh ta nhẹ nhàng đem chiếc nhẫn đeo lên ngón trỏ của tôi, nhưng sau đó khẽ nhíu mày, nói: “Rộng quá.”
Nhanh nhẹn đổi qua ngón giữa, còn chưa đeo tới đốt thứ hai anh ta đã lắc đầu: “Vẫn không vừa.”
Sau đó thẳng một mạch liền đeo lên ngón áp út của tôi.
Anh ta nhìn tới nhìn lui, trang nghiêm nói: “Ừm, được rồi.”
Tôi: “…”
Xin hỏi tôi lớn từng này tuổi cũng không nhớ là tay mình có tật nha, ngón tay làm gì đến nổi dài mập bất thường, không đều nhau như vậy?
Anh xem tay tôi là bàn tay thô kệch của Trương Phi hay gì?
Tôi nghĩ thật ra anh ta tên là Trương Y Lương [1] mới đúng, cái tên giấu đầu lồi đuôi này.
[1] Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cheo-cp-doi-thu-x-toi/1728421/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.