Cố Y Lương vỗ vỗ vai tôi, cười nói: “Tiểu Vệ vẫn chưa ăn cơm, để cậu ấy ăn sandwich đi. Tôi tiếp mọi người trước, các bạn có gì muốn hỏi tôi không?”
Vỗ, vỗ vai? Tiểu, Tiểu Vệ?
Tôi lọt vào một cái hố mà chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trước khi livestream, tôi còn lo Cố Y Lương với hình tượng nghệ sĩ chân chính sẽ không tán thành hành vi bán hủ tuyên truyền này.
Nhưng tôi lo hão rồi.
Quả nhiên anh ta hiểu ý nghĩa ‘tình anh em’ trong ngoặc kép mà công ty yêu cầu khác xa với ‘tình anh em’ mà tôi nghĩ, xa tít mù.
Tạm biệt những tấm ảnh nhìn nhau thâm tình mà tôi nghĩ nhóm Nương Tử sẽ screenshot.
Tạm biệt những câu nói ám muội mà nhóm Nương Tử sẽ ghi âm lại.
Tạm biệt những tấm gif thân mật mà tôi nghĩ nhóm Nương Tử sẽ cắt ra.
…
Tại sao lúc không cần anh phát đường thì anh liều mạng phát, còn lúc cần anh phát đường thì anh lại bẻ cua khét thế này?
Cố Y Lương anh trả cẩu lương ngọt ngào lại cho tôi!
“Mọi người comment chậm lại tí, tôi không nhìn kịp câu hỏi.” Anh ta nhìn ánh mắt như muốn khóc của tôi chìa tay chọn trúng một câu hỏi: “Có phải mở filter hay không? — Có mở, phải tắt sao?”
Anh ta căn bản không chờ người ta đáp lại mà trực tiếp tắt luôn filter, nhìn trái nhìn phải: “Cũng không khác lắm.”
A, tôi trơ mắt nhìn tình hình, cạn lời.
Trong phần comment có đủ kiểu tươi cười khen ngợi, anh ta lại chọn một câu hỏi khác, thì thầm: “… Màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cheo-cp-doi-thu-x-toi/1728413/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.