Ba người nhìn nhau không ai nói gì.
Tiểu Trần cúi đầu nhìn thấy chúng tôi đang nắm tay, mặt biến sắc bước lên nói nhỏ với tôi: “Em không nhìn thấy gì hết, cũng không biết gì hết, Ngôn Ngôn cố lên!”
Nói xong cậu ta ôm quyền ngưỡng mộ chào tôi, tôi còn chưa kịp trả lời mà cậu ta đã chạy vút đi như một cơn gió.
Cái tên này sao cứ xuất quỷ nhập thần vậy?
Tôi không hiểu tại sao cậu ta bỏ chạy, sau đó cúi đầu phát hiện mình đang nắm lấy cổ tay Cố Y Lương chưa buông…
Mặt nóng lên, tôi lập tức buông tay bước nhanh vào khách sạn.
Cố Y Lương giả vờ không để ý đến cử chỉ nhỏ đó của tôi, đi theo thấp giọng cười nói: “… Trợ lý cậu thật thú vị.”
“Không chỉ thú vị thôi đâu…” Tôi bất đắc dĩ cười tiếp lời.
Nhìn đôi mắt hơi rũ xuống của Cố Y Lương, tôi ý thức được hiện tại không phải lúc đi nói xấu Tiểu Trần. Tôi bấm thang máy, tốt tính vỗ lưng trấn an anh ta: “Đừng lo –“
Tôi định nói nếu như anh ta không yên tâm thì có thể liên lạc trước với công ty, để bọn họ có tâm lý chuẩn bị trước. Nhưng cũng khó bảo đảm công ty không dựa vào chuyện này mà lấy thêm ít lưu lượng nên chỉ nói: “– không sao đâu.”
Anh ta lấy điện thoại ra xem tin nhắn, giọng nói ôn hòa như đang an ủi ngược lại tôi: “Ừm không sao cả, bọn họ chỉ cần tiền mà thôi. Cậu nói rất đúng, nếu như gây sự với tôi thì cái gì họ cũng không có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cheo-cp-doi-thu-x-toi/1728409/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.