Lộc U ngủ đến buổi chiều mới dậy, nàng duỗi eo một cái, khoác thêm áo ngoài, liền lười nhác ra khỏi cửa đứng ở trong sân.
Sau khi được thông báo một gã sai vặt thần thần bí bí tới gặp Đại tiểu thư, hắn nói: “Nô tài đã hỏi thăm được chuyện Nhị tiểu thư Tam tiểu thư nói, các nàng dường như có bất mãn với Đại tiểu thư. Nô tài nghĩ nên lại đây nói cho Đại tiểu thư một tiếng.”
Lộc U đỡ trán: Rồi, lại tới nữa.
Kịch bản trạch đấu lại tới nữa.
Thật sự là nàng cũng không quá quan tâm tới đám nữ hài tử trẻ tuổi trong nhà này đang lục đục cái gì.
Nhưng bởi vì nàng là đích nữ, đám nữ hài tử này vừa có cái gì khập khiễng, là lại kéo nàng vào.
Dù sao Lộc U cũng chỉ coi mấy chuyện trạch đấu này như chuyện tám nhảm để nghe. Dù sao cũng chỉ là mấy việc nhỏ như lông gà vỏ tỏi, không quan trọng gì như kiểu ai lấy mất hoa của ai, ai làm điểm tâm đi lấy lòng ai…
Lộc U chán đến chết, đang định tùy tiện nghe một chút, lại tùy tiện đẩy việc này đi, liền thấy ở chỗ tối dưới bóng hoa, một mỹ nhân đang chầm chậm đi tới.
Tản bộ sân vắng, dáng vẻ phong lưu.
Lộc U nhìn đến sáng cả mắt, đợi mỹ nhân kia quay mặt lại đi tới, tâm tình kích động của nàng đã hồi phục, chậm rãi ngồi trở lại: A, thì ra là lão công của nàng đến.
Không thể không nói, từ mấy ngày nay, Lộc Trạch giả nữ nhi, thật là càng ngày càng thuận buồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159764/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.