“Linh lộc nhập ta mộng, hỏi y khi nào về.”
—《 Kiếm Minh Thiên Sơn 》
—
Buổi sáng Lộc đại tiểu thư tỉnh lại, liền phát hiện mắt mình đã sưng lên.
Khóc cả đêm, toàn bộ phần sau của giấc mộng cơ bản đều khóc sướt mướt, sao có thể không sưng mắt?
Lộc U đứng ở trước gương trong phòng rửa mặt, nhìn chằm chằm cô gái có gương mặt trẻ con, đầu bù tóc rối, vẻ mặt tái nhợt, mắt sưng mọng trong gương, mặt cô không có biểu tình gì.
Sau khi trang điểm xong, đeo lên kính râm, đeo khẩu trang, cuốn khăn quàng cổ kỹ lưỡng, khoác áo gió dài, đi ủng ống cao, Lộc đại tiểu thư cơ bản đã che chính mình kín mít đến mức người ngoài chỉ liếc mắt là không thể nhận ra, cô mới ra khỏi nhà đến đoàn phim.
Cô bồi hồi ở bên ngoài đoàn phim, ngó nghiêng rình rập.
Sáng tinh mơ, đoàn phim đã sớm bắt đầu làm việc. Lộc U tới xem như muộn, nhưng sau khi tới cô cũng không trực tiếp đưa giấy chứng nhận ra để đi vào, mà là bồi hồi bên ngoài, lặp đi lặp lại. Lộc U bám vào một thân cây ngô đồng bên ngoài, thở ngắn than dài, dùng đôi mắt cô đã khóc sưng lên sau kính râm, nỗ lực phân biệt nhân viên công tác trong đoàn phim.
Lộc U bọc chính mình kín mít như vậy, nhân viên công ra tác ra vào vào, cũng chưa ai nhận ra cô.
Còn có người cảm thấy đây là một bà điên kỳ quái, dự định báo cáo cho đoàn phim, xem có nên đuổi người phụ nữ này đi hay không.
Trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159733/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.