********** 
Quốc sư mộc mặt: “Ta không đi.” 
Ninh Lộc ngồi ở bên cạnh chống cằm, khuyên bảo hắn: “Ta là một tiểu cô nương, ngươi yên tâm một mình ta đi tắm rửa ngoài trời sao? Nếu gặp phải đăng đồ tử giống như ngươi, ta không kịp trốn thì phải làm sao bây giờ?” 
Quốc sư “Bang” một cái nện thư trong tay xuống, trầm mặt chuyển hướng nàng, cả giận: “Ta khi nào là đăng đồ tử?” 
Ninh Lộc: “Lúc trước ngươi dẫn ta ở lại chùa, thời điểm ta tắm rửa…” 
Quốc sư ngắt lời nàng, hơi có chút tức muốn hộc máu: “Đó là ngoài ý muốn!” 
Ninh Lộc nâng người dậy, cơ hồ tiến đến trước mắt hắn: “Vậy ngươi chắc chắn lần này sẽ không có ngoài ý muốn phát sinh sao? Ta chính là tiểu công chúa ngươi thương yêu nhất đấy.” 
Quốc sư: “…” 
Hắn nhịn không được cười. 
Duỗi tay đi nắm thịt trên gương mặt nàng, nhéo nhéo. 
Hắn cúi đầu, hài hước nói với nàng: “Làm ta nhìn xem, da mặt ngươi dày đến mức nào? Sao lại là tiểu công chúa ta thương yêu nhất?” 
Đã đứng gần như vậy rồi, hắn còn duỗi tay véo mặt nàng. 
Ninh Lộc đỏ mặt, cảm thấy có loại cảm giác như sau khi làm nũng được người chiều chuộng. Nàng không chút nghĩ ngợi duỗi tay ôm lấy vòng eo hắn, chôn vào trong lòng ngực hắn, rầm rì, lại mang vài phần giảo hoạt cười nói: “Ta chính là tiểu công chúa ngươi thương yêu nhất, bằng không sao ngươi lại tự mình hộ tống ta tới Việt Quốc?” 
Quốc sư xụ mặt: “Là bị ngươi quấy rầy!” 
Ninh Lộc: “Thì cũng là ngươi chính miệng đáp ứng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159727/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.