Chuyện yêu thầm của Đường Sĩ Trạch rất máu chó, lại không có gì đáng khen tặng.
Đường gia ham thích từ thiện, từ khi Đường Sĩ Trạch có ký ức tới nay, nhà bọn họ vẫn luôn giúp đỡ những học sinh nghèo khó, đầu tư vào những đứa trẻ trong núi sâu lạc hậu không được đi học. Thậm chí có đôi khi, dưới tình huống đối phương yêu cầu, ba mẹ Đường Sĩ Trạch còn đón đối phương tới nhà bọn họ ở một đoạn thời gian.
Thời điểm Đường Sĩ Trạch lên lớp 11, một tuần trước đó, anh đã được ba mẹ nói qua — rằng gần đây có một em gái người Vân Nam tới thành phố đọc sách, trong thời gian người nhà em gái kia chưa thu xếp được nhà trọ, ông Đường cùng vợ tính toán để cô bé này ở nhà bọn họ một thời gian.
Hy vọng Đường Sĩ Trạch đừng bắt nạt cô gái nhỏ.
Đường Sĩ Trạch nghe xong cảm thấy không vui.
Lúc ấy anh đang ở thời kỳ niên thiếu phản nghịch, cha mẹ thường xuyên làm những đứa trẻ khác tới chia sẻ tình yêu vốn dĩ anh đang độc hưởng, làm anh hết sức không thoải mái. Anh không hiểu chuyện đến mức có ý tưởng sẽ chăm sóc người khác, anh khờ dại cho rằng chỉ cần chịu nỗ lực thì sao có thể nghèo. Cảm thấy Đường gia có tiền như vậy, là kết quả phấn đấu của ba mẹ anh.
Anh không biết những thứ anh dễ như trở bàn tay liền có được từ lúc sinh ra, là khởi điểm rất nhiều người suốt đời cũng không với tới được.
Trong nhà có một cô gái sắp tới ở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159701/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.