**********
Lộc U và Bồ Sĩ Trạch hẹn gặp ở một phòng trà riêng, nói về câu “bệ hạ” kia của Lộc U.
Đến Tiểu Minh vẫn luôn đi theo bên người Lộc U cũng đi ra ngoài. Trước khi Tiểu Minh đi ra ngoài, đánh giá trạng thái của Lộc U một chút —
Cô lại đeo kính râm lên.
Ở trong nhà đeo kính râm, chỉ có thể là giả vờ giả vịt.
Bởi vì vừa rồi trước mặt công chúng cô nhào vào lòng Bồ Sĩ Trạch gọi “Bệ hạ”, xong việc lấy lại tinh thần, Lộc tiểu thư cũng cảm thấy mất mặt.
Tiểu Minh lại nhìn Bồ tiên sinh đối diện Lộc tiểu thư.
Khuôn mặt Bồ tiên sinh tuấn lãng, thần sắc lãnh đạm, ánh mắt đen tối không rõ, ngón tay không tự giác mà ở nhẹ gõ lên bàn. Nhìn xem, cũng là giả vờ giả vịt.
Để lại không gian cho hai kẻ vờ vịt diễn trò, Tiểu Minh đóng cửa lại đi ra ngoài.
Hương trà lượn lờ, Bồ Sĩ Trạch đánh giá Lộc tiểu thư ở đối diện.
Trong lòng anh có chút cảm giác quái dị.
Bởi vì trước đây do Diệp Nhất Sinh nhờ vả, anh mới xem mắt với vị Lộc tiểu thư này. Kỳ thật anh căn bản không có hứng thú, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, liền biết hai người không phải người cùng đường. Lộc tiểu thư tinh xảo có tiền, anh không trêu vào được. Nếu không thể trêu vào, chỉ có thể trốn tránh.
Nhưng mà tối hôm qua Bồ Sĩ Trạch mơ một giấc mộng.
Sau khi tỉnh mộng lại mơ hồ nhớ rõ ở trong mộng chính mình và Lộc tiểu thư đã trải qua một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159688/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.