Bạch U cảm thấy chính mình lại ngộ ra.
Khó trách hoàng đế khiến mọi người đều cho rằng chân ái của hắn là nàng. Nghĩ đến thời điểm quen hắn nàng chỉ mới mười lăm tuổi, hiện giờ đã 5 năm qua đi, tình cảm giữa hai người vốn dĩ đã loãng, sớm hẳn không còn sót lại chút gì. Tuy nhiên Bạch U có chỗ tốt, là nàng không ở Trường An. Như vậy, để che dấu khuyết tật của chính mình, hoàng đế nói cho mọi người bạch nguyệt quang của hắn là nàng, thế này liền thông.
Nhưng mà thật kỳ quái. Hắn không thích nàng, vì cái gì Hoàng Hậu nói hắn cất giấu vật cũ của nàng?
Trong địa lao, Bạch U lộ ra mỉm cười khoan dung săn sóc. Nàng duy nhất thấp thỏm, là hắn cảm thấy nàng biết được bí mật của hắn, sẽ không cho nàng cơ hội làm nam nhân, vẫn muốn giết nàng.
Nhưng mà thần sắc hoàng đế rất bình tĩnh.
Hắn nhất quán trầm tĩnh như thế.
Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Bạch U, vuốt ve cằm mình, yên lặng, lộ ra một tia cười — nàng thế nhưng cảm thấy hắn không thích ngủ nữ nhân, là bởi thích ngủ nam nhân.
Đổi với những chuyện đã qua trong ký ức Hoàng đế rất mơ hồ, Bạch U xuất hiện, làm hắn đứt quãng nghĩ tới một ít chuyện thật lâu trước kia. Hoàng đế lúc này liền nghĩ, không hổ là Bạch U. Giống như năm đó, là một kỳ nữ tử*.
(*kỳ nữ tử: hoàng đế đang nói mát Bạch U là một nữ tử thần kỳ, kỳ quặc, quái đản)
—
Khi đó hoàng đế vẫn là Tam hoàng tử, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159659/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.