“Sau lần thứ hai tiến cung ta phát hiện hoá ra mình là bạch nguyệt quang* của bạo quân, nhưng mà bạo quân không biết, ta cũng không biết.” 
*Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh 
—《 Bạch nguyệt quang của Vương gia 》 
Hữu Bình năm thứ 5. 
Bạch U tới Trường An tham gia tuyển tú*. 
(*Tuyển tú là đợt tuyển tú nữ theo luật định từng vương triều cổ đại nên Trung, thường là mấy năm sẽ tổ chức một lần, lựa chọn những cô gái đã đến tuổi cập kê (tầm trêи 14,15 tuổi) chưa kết hôn hoặc chưa đính hôn từ các nhà bình dân đến các nhà quý tộc huân quý để vào cung, qua nhiều bước tuyển chọn, một số sẽ bị loại, một số sẽ được chọn vào hậu cung, mootj sooslàm phi tần của hoàng đế, một số sẽ được giữ lại bổ sung làm cung nữ 
Nhiều năm trước sau khi Bạch gia suy tàn, Bạch U tới phủ Phù Phong ở nhờ nhà cữu cữu (*cữu cữu nghĩa là Cậu – em trai hoặc anh trai của mẹ). Sau đó hình như nàng rơi xuống nước, đánh mất ký ức. Nhưng cái này cũng không có gì quan trọng, lần này tiến cung tuyển tú, là cả nhà cữu cữu đưa nàng tới. 
Bạch U không có gì bất mãn. 
Thậm chí còn tràn ngập hy vọng với tương lai — nàng chỉ nguyện được tuyển làm cung nữ, chờ ở hậu cung đến 25 tuổi, chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159655/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.