Ngày tết,đám vợ lớn vợ bé trong phủ Tứ gia lại phụng mệnh “gặp mặt ăn cơm”. Nhan Tử Langay từ ngày đầu tiên nghe thấy mệnh lệnh này đã trừng mắt lên lườm trời khôngbiết bao nhiêu lần. Nàng nằm co ro trên giường, lòng cảm khái: Chẳng có ngàynào được yên thân cả.
“Chủ nhân,người cũng nên trang điểm một chút đi, không còn nhiều thời gian nữa.” GiọngBách Hợp có phần hào hứng.
Nhan Tử Lanhìn nhìn Bách Hợp: “Có gì đáng phải trang điểm, chủ nhân ngươi như thế nàytrông mất mặt lắm sao?”.
“Chủ nhân,người không phải đang cố ý bóp méo ý của nô tỳ đấy chứ? Người biết rõ nô tỳkhông có ý đó mà”, Bách Hợp lẩm bẩm đầy ấm ức.
“Haizz,Bách Hợp à, chủ nhân ngươi đã nhiều tuổi rồi còn trang điểm rực rỡ chói lọi đểlàm gì?”
Nhan Tử Lalại hỏi: “Thôi thôi, mau chọn cho ta một cái áo! Đừng chọn màu sáng quá là được,tránh người khác bị chói mắt”.
“Chủnhân…”, Bách Hợp kéo dài giọng, nhìn nhìn Nhan Tử La quay đầu đi, đành bất lựcđi chọn y phục.
Cô ta lấy từngchiếc từng chiếc một đưa đến trước mặt Nhan Tử La, Nhan Tử La chọn một chiếc áodài màu nâu sẫm, bên ngoài áo khoác gi lê hoa văn may đối xứng với nhau. Tócthì cũng đơn giản cuốn gọn ra sau, cài hai món trang sức màu xanh lam, mangthêm đôi hoa tai màu xanh lam nữa.
Bách Hợp vừatrang điểm cho nàng vừa có ý đồ thay đổi “quan điểm thẩm mĩ” của nàng nhưng bấtlực. Nhan Tử La bộ dạng như lão thần tại tại, Bách Hợp cũng đành buông xuôi.
“KhuynhThành chạy đi đâu rồi?” Nhan Tử La nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296833/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.