Đến ngự hoaviên, đầu tiên tới Khâm An điện thỉnh an Khang Hy và các vị phi tử, sau đó NhanTử La liền kéo Khuynh Thành đi thẳng tới núi Đôi Tú”, từ nơi cao cao đó nhìn xuống,phong cảnh thật đẹp vô cùng. Mặc dù quá trình leo núi hơi khó khăn, nhưng trèolên núi Đôi Tú rồi, nhìn xuống dưới, thật sự có cảm giác “Nhất lăm chúng sơntiêu”. Nhìn từ xa, những cung điện, tường bao quanh đều được phủ một màu trắngmuốt, rất nhiều người với y phục đủ loại màu sắc đi đi lại lại trong đó khiến cảnhcàng thêm đẹp. Phù Bích đình và Bích Thụy cũng chen chúc người. Thì ra tronghoàng cung, mọi người ngắm tuyết như thế, thật là chẳng thi vị gì cả. Nhan TửLa bĩu bĩu môi.
Trèo xuốngnúi Đôi Tú, Khuynh Thành liền chạy đi tìm Hoàng đế gia gia để thể hiện khả năngnặn người tuyết của mình. Nhan Tử La liền chầm chậm đi dạo trong ngự hoa viên,nhìn chỗ này một tí, sờ chỗ kia một tí. Định khắc lên cây trong này dòng chữ đạiloại như “Xxx đã từng đến đây”. Đang nhìn ngắm hết sức hứng thú, thì bị một quảcầu tuyết ném trúng người, Nhan Tử La nhìn xung quanh một lượt, thấy một mảnh vạtáo lấp ló đằng sau cái cây, liền lẳng lặng vo tuyết nắn thành từng nắm đi tới gầncái cây đó. “Không được cử động, ngươi đã bị bao vây, mau mau đầu hàng đi rađây! Giao nộp vũ khí sẽ được khoan hồng!”, Nhan Tử La thận trọng thò đầu nhìnra sau cây hét. Đột nhiên một quả cầu tuyết bay tới ném trúng áo nàng. Nhan TửLa tức giận tới cực điểm, khe khẽ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296817/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.