Chiều muộnhôm nay, Nhan Tử La đưa Mẫn Chỉ, Hạm Chi, Quân Chỉ và Tuyên Ngọc cách cách hiệntại vẫn đang ở trong cung cùng đám cung nữ lớn nhỏ theo hầu bọn họ đi chơi tròném khăn tay. Cung nữ của Mẫn Chỉ là Linh Châu bị ném trúng, đám cung nữ trongĐồng Thuận trai vì biết cô ta là người Tô Hàng, liền reo hò yêu cầu cô ta háttiểu khúc của Tô Hàng[1], Linh Châu vừa hát vừa đỏ bừng mặt. Sau đó Linh Châu cầmchiếc khăn ném đi, chiếc khăn rơi xuống phía sau Hạm Chi. Hạm Chi liền cảnhgiác, lập tức bật dậy chạy, nhưng bình thường ít vận động, vì vậy không đuổi được,liền rút cây sáo nhỏ vẫn thường mang theo bên người ra thổi một khúc ngắn. HạmChi cầm khăn cố ý chạy chạy rồi dừng dừng hai ba vòng, sau đó khẽ khàng đặtngay phía sau Nhan Tử La. Kết quả Nhan Tử La đã đánh giá thấp Hạm Chi, nên bị bắtđược, rõ ràng là chết không nhắm mắt. Bị Hạm Chi hại nàng cũng đành nhận thôi,nhưng còn Hạm Chị? Chỉ có thể thừa nhận rằng người xưa nói không sai, “chó cắnngười là chó không sủa”.
[1] Tiểukhúc là những ca khúc hoặc làn điệu đơn giản sôi động. Tô Hàng là Tô Châu vàHàng Châu.
Nhan Tử Lađứng giữa, Mẫn Chỉ, Quân Chỉ yêu cầu nàng hát. Nhan Tử La lập tức lắc đầu quầyquậy, chỉ hát có một lần mà tới tận bây giờ cũng chưa thoát khỏi hậu quả do nógây ra, lần này thì nàng nhớ kỹ lắm rồi. Nghĩ một lúc, Nhan Tử La bèn nói: “Tôisẽ kể cho các cô nghe một câu chuyện cười, hay hay không cũng phải vỗ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296813/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.