Ngày hômsau, dùng bữa sáng xong Nhan Tử La đi thỉnh an Đức phi nương nương. Đức phicũng vừa dùng xong bữa, thấy mũi nàng hơi khụt khịt, liền dặn dò, “Trời lạnh rồi,phải cẩn thận một chút, đừng để bị ốm. Trong mấy người vợ của lão Tứ chỉ có NữuHỗ Lộc thị là còn khỏe mạnh một chút, ngươi đừng có giống như Niên Băng Ngọc, ốmsuốt ngày, nhìn chẳng vui vẻ gì cả”.
Nhan Tử Lavội vàng vâng dạ, xem ra Đức phi thật sự không thích Niên Băng Ngọc, nhưng chẳngcó lý nào? Niên Băng Ngọc cả năm cũng chỉ có vài cái tết vào cung thỉnh an, saocó thể khiến người ta không thích đến thế. Nhìn nhìn Đức phi, đột nhiên hiểura, thì ra mĩ nữ nhìn mĩ nữ… đương nhiên càng nhìn càng ghét.
Trên đườngvề, Tiểu Kim Tử đột nhiên bị Thái giám phó tổng quản gọi đi mất, nói là vào phủnội vụ lấy ít đồ. Tiểu Kim Tử dặn dò kĩ lưỡng và chỉ đường cho nàng, chỉ vì sợnàng đi lạc mất. Nhan Tử La lại chẳng lo lắng gì, giờ là nàng phụng chỉ vàocung, dù lạc cũng có thể đàng hoàng mà hỏi đường.
Kết quả,đúng là Nhan Tử La đi lạc thật, nhìn bức tường rất quen mắt và đám cây cỏ cũngquen mắt trước mặt, Nhan Tử La chỉ muốn đập đầu vào tường. Cả Tử Cấm Thành lớnthế này mà làm cái biển chỉ dẫn cũng không được sao? Nếu không có biển chỉ dẫnthì cũng đừng cung nào cung nấy xây giống hệt nhau như vậy chứ? Nàng đã đi lạctới lần thứ ba rồi!
Đi đại vậy!Chẳng có một ai. Muốn hỏi cũng chẳng biết phải làm thế nào. Tiểu viện phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296810/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.