My Liễm Diễmsắp lên tới lầu ba, Nhan Tử La đã thay xong y phục và tẩy trang, lúc này đang đứngtrước bàn trang điểm thở dài, nghe tiếng nàng ta đẩy cửa bước vào, lập tức nhảydựng lên: “Hồ ly, cô có phải cố ý muốn tôi mất mặt không hả? Sao cái khăn lạikhông chịu buộc cho chặt thế?”.
“Không chặt?Cô sắp kéo nó rách thành trăm mảnh rồi, thật là… làm hỏng cả cái mành cửa củatôi nữa, tôi còn chưa thèm tính toán với cô đâu”, My Liễm Diễm buồn buồn nói.Giờ nàng ta đang hối hận tại sao chưa dùng thẳng tấm vải màn buộc cái đầu củaNhan Tử La lại.
“Hả???”,Nhan Tử La kinh ngạc: “Hỏng rồi, vừa rồi tôi còn nghĩ chắc mình hát hay nên mọingười mới vỗ tay cơ đấy, thì ra là mất mặt, xem ra xui xẻo rồi”, Nhan Tử La lẩmnhẩm nói.
“Không phải,cô hát rất hay, vừa rồi có một vị công tử xem ra cũng rất có lai lịch hỏi thăm“danh tính” của cô đấy?”, My Liễm Diễm ngồi xuống rót một chén trà.
“Ai thế? Haha, ở đây cũng có “fan” à?”, Nhan Tử La vui vẻ.
“Ai nữa? Làanh cả của chồng cô”, My Liễm Diễm thiểu não đáp.
“Anh cả củachồng tôi?” Nhan Tử La nhất thời còn chưa phản ứng lại được. “Hả! anh cả của chồngtôi? Trời ơi, cô đùa hả?”, sau khi tính toán quan hệ thân sơ xong, nàng kinh ngạckêu lên.
“Giờ làm gìcó tâm trạng mà đùa với cô. Cô không biết những người ở phòng Lãm Nguyệt là nhữngngười như thế nào à?”, My Liễm Diễm hỏi.
“Mười anhchàng đẹp trai! Đợi đã, ý của cô là, phòng đấy do Đại a ca bao?” Trời muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296791/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.