Mới bế có mộtchút mà hai cánh ta đã bắt đầu mỏi, “Vú nuôi, ngươi bế nó đi, cánh tay ta mỏiquá rồi, khỉ con sao nặng thế nhỉ?”
“Oa oa oa”,vừa phải rời khỏi vòng tay mẹ đẻ, con bé đã ngoạc miệng gào khóc chẳng buồnquan tâm tới hình tượng. Thấy Bách Hợp, vú nuôi đều nhìn mình, nàng vội vàngnói: “Ta không cấu nó”.
“Ha ha, chủnhân, xem ra Tiểu cách cách rất quấn mẹ”, vú nuôi cười nói.
“Thậtkhông?” Nhan Tử La nhướn nhướn mày, “Hôm qua vừa mới sinh xong nó đã bị bế đi,thật sự có thể nhận ra mẹ sao?”.
“Đươngnhiên rồi, chủ nhân, Tiểu cách cách đã được người nuôi dưỡng mười tháng trong bụngmà, chắc chắn rất thân thuộc với mùi hương của mẹ”, Bách Hợp giải thích.
“Thế còn tạmđược, không uổng công ta sinh ra nó”, lại ôm đứa bé vào lòng, Nhan Tử La nói. Kểcũng lạ, con bé lập tức nín khóc, khả năng trở mặt thật khiến người ta khôngtheo kịp. Thế là, Nhan Tử La lần đầu tiên làm mẹ đành phải nhớ lại những chiêuthức dỗ dành trẻ con đã xem được trên ti vi để đối phó với Tiểu cách cách. Mãimới thấy đứa bé có vẻ muốn ngủ, Nhan Tử La ra hiệu cho vú nuôi bế nó. Ai ngờ,tiểu quỷ biết ngay mình lại bị mẹ đẻ vứt bỏ, gào lên khóc thảm thiết. Chẳng còncách nào khác, Nhan Tử La đành phải bế lại tiểu quỷ lần thứ hai, ngắm nhìn nósay sưa chìm vào giấc ngủ.
Thử mấy lần,kết quả vẫn thế, chỉ cần rời khỏi người Nhan Tử La, tiểu quỷ lại khóc tới kinhthiên động địa. Kết quả là Nhan Tử La vừa phải bế Tiểu cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296767/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.