Mạnh Tầm giao tất cả tin tức thu thập được mấy ngày nay cho Sở Từ. Nhìn bộ dạng mím môi của cậu, ông vẫn không nhẫn tâm nói: "Tiểu Từ, mấy năm này đều có tin tức. Chỉ là..."
Lời trong miệng càng ngày càng khó nói ra vì quá tàn nhẫn. Mạnh Tầm tìm lời tối nghĩa thay thế một hồi lâu mới nói: "Chỉ là cháu... đừng có quá nhiều hy vọng."
"Chú đã xem qua ảnh chụp của bọn họ. Những cha mẹ đánh mất con mình vào năm đó đều có diện mạo rất bình thường.". Ngôn Tình Sủng
Mà Sở Từ trước mặt, răng trắng môi hồng, xinh đẹp vô vùng, nhìn thế nào cũng không phải là đứa trẻ được sinh ra từ cha mẹ tầm thường--- Điều này Mạnh Tầm biết rõ ngay từ đầu.
Sở Từ cũng biết, nhưng vẫn ngoan cố không chịu buông tha.
"Không thử thì làm sao biết được?" Cậu nhướng mày, cười nói với Mạnh Tầm. Bởi vì cậu đang ngồi cạnh cửa sổ, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ thủy tinh, khiến cho đôi mắt hổ phách và mái tóc của cậu càng trở nên lấp lánh, cả người cậu mềm mại như một thìa cà phê bán trong suốt, ngọt ngào quyện vào đầu lưỡi.
Mạnh Tấn khẽ thở dài, vươn tay xoa đầu cậu.
"Chắc chắn sẽ tìm ra. Cha mẹ của cháu nhất định đang ở nơi nào đó tìm cháu, mọi người chắc chắn sẽ gặp lại nhau."
Sở Từ sững sờ, sau đó cụp mắt xuống, nhỏ giọng đáp: "Đúng vậy, nhất định sẽ gặp lại."
Nhất định.
- ---
Khi bước vào nhà cậu lập tức nhìn thấy Hỏa Nhãn Kim Tinh thú đang xem TV trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-nuoi-ca-thien-dinh/276488/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.