họ bây giờ cũng đã thoải mái trò chuyện hơn nhiều rồi, tuy chỉ nói lại về những vấn đề hồi còn bé, mặc dù khá mơ hồ nhưng có lẽ kí ức có nhau của Trịnh Tịch Như và người đàn ông kia râtd đặc biệt, cô nhớ mọi chuyện diễn ra rất chi tiết, con người đàn ông kia ưuar thật nhìn mặt không thể đoán được là đang nghĩ gì, tuy có cười nói nhưng ánh mắt anh ta không thường nhìn trực diện vậy, giống như trốn tránh ánh mắt của cô.
"em uống một ly với anh nhé!"
"dạ?"
cô hoang mang về câu hỏi đột ngột của anh ta, tuy là cô đã lớn rồi, nhưng bản chất thì cô mới 18 tuổi căn bản rượu chè vẫn còn là thứ xa lạ.
"nào"
anh ta nâng ly nên ý muốn người bồi bàn bên cạnh rót rượu vào ly.
"à vâng..." giọng điệu của cô có chút lưỡng lự, cô không tự nguyện, nhưng đứng trước lời đề nghị của anh ta giống như không thể nào từ chối bởi vốn dĩ như cô không có đường lui, anh ta đâu có mong chờ câu trả lời của cô mà đã trực tiếp quyết định rồi.
tiếng cụng ly vang lên, Dương Minh Tuấn chả kiêng nể mà uống cạn ly rượu đó, cô khá bối rồi, nhưng vì lịch sự cô cũng cố uống cạn ly rượu kia.
có vẻ như dừng lại ở đó, hắn ta lại tỏ ý muốn bồi bán rót thêm ly nữa, đúng là người đàn ông nham hiểm, không một ai có thể nắm bắt được suy nghĩ của anh ta cả.
Nhưng chuyện ngoài ý muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906648/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.