Dương Minh Tuấn như con sói xổng chuồng liền lập tức sớ nắn vị trí nhạy cảm của Trịnh Tịch Như, tuy Trịnh Tịch Như vẫn còn non trẻ, nhưng cơ thể dù sao cũng đã phát triển, căn bản những chỗ cần lớn thì nó sẽ lớn.
"Tên điên này, bỏ tôi ra..."
Cô gái ở dưới sợ tới mức liều mình chống cự, nhưng tên điên ở trên vẫn ra sức mơn trớn, hắn ta cúi xuống nuốt chửng lấy bờ môi Trịnh Tịch Như, không để cho cô được cơ hội nói thêm. Tiếng hôn ngày một sâu, hắn ta dường như càn quét hết khoang miệng của cô, tất cả thứ mật ngọt, sinh khí đều bị Dương Minh Tuấn không thương tiếc chiếm đi. Một lúc sau hắn ta mới chịu tha cho đôi môi của Trịnh Tịch Như, đột ngột bị hắn rời khỏi, lượng không khí tràn vào cổ họng, khiến cô ho vì sặc. Chẳng đợi Trịnh Tịch Như ổn định Dương Minh Tuấn lại dùng miệng mà nhấm nháp bờ vai cô. Mùi hương nhè nhẹ rất dễ chịu của cô hòa với một chút máu tanh, rất kích thích.
Hắn ta di chuyển xuống nơi nhạy cảm, mặc sự phản kháng vô ích của Trịnh Tịch Như, hắn ta mãnh liệt gặm nhấm, cơ thể Trịnh Tịch Như ưỡn lên rồi lại hạ xuống, mọi chuyện quá vồ vập Trịnh Tịch Như cố gắng thoát khỏi tên điên này.
Vậy mà hắn ta thả tay cô ra, miệng thì vẫn tiếp tục hành động, hai tay hắn to lớn vòng qua eo cô ôm lấy Trịnh Tịch Như, cảm giác dưới bụng bị ép tới khó thở cùng với cơn đau đầu khó chịu, hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906626/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.