Tạ Thừa Đông nằm mơ thấy mình đang đi trong một khu rừng u ám ẩm ướt, ánh nắng bị những tán cây rậm rạp che khuất, chỉ có một chút ánh sáng lọt qua khe hở. Cậu biến thành một con bướm, muốn đậu trên ánh sáng đó, nhưng trong nháy mắt, ánh sáng đã biến mất. Cậu vô định vỗ cánh, đậu trên một bông hoa sắp tàn, có người đến gần, hái mất bông hoa cuối cùng mà cậu bám víu, cậu vội vã đập cánh trong khu rừng vô tận, dường như mãi mãi không thoát khỏi khu rừng rậm rạp này, cho đến khi từ xa truyền đến một tia sáng...
Giấc mơ này kỳ lạ và kỳ quái, khi Tạ Thừa Đông tỉnh dậy vẫn còn hơi mơ màng, điện thoại nhận được tin nhắn của Chung Kỳ, lại là hẹn cậu cuối tuần đi ăn tối, cậu mơ màng nhìn vào màn hình điện thoại hồi lâu, cuối cùng đánh một dòng chữ: "Cuối tuần tôi đã có hẹn rồi."
Đột nhiên trong lòng có một cảm giác rất kỳ lạ, cậu dường như là con cá đang cố gắng vùng khỏi lưới đánh cá, chuẩn bị nhảy xuống biển sâu.
Trong hai mươi năm qua, bất cứ nơi nào Chung Kỳ xuất hiện, ánh mắt của Tạ Thừa Đông luôn dõi theo Chung Kỳ, chỉ cần Chung Kỳ nói một câu, cậu sẽ háo hức chạy đến, nhưng gần đây cậu phát hiện ra rằng, từ chối Chung Kỳ sẽ khiến cậu cảm thấy một loại khoái cảm như được giải thoát, một người bị kiểm soát lâu rồi, hóa ra cũng sẽ khao khát được tự do tự tại.
Chớp mắt đã đến cuối tuần, vì Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cay-nguoi-trong-long-cua-truc-ma-di/3423733/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.