Biệt thự của Ken#
Phía bên trong, một dàn lực lượng hùng hậu đang xếp hàng một cách nghiêm trang và trịnh trọng từ phía cửa chính vào tới trung tâm. Còn phía ngoài cửa, nhưng tiếng bước chân dòn dập *Cộp.. cộp... cộp* âm thanh ngày một gần hơn vào rồi tiếng cửa mở *két.... kẹt....* tiếp theo là tiếng *bùm...bùm* kim tuyến, giấy lụa loè loẹt bay tung téo... chưa dừng ở đó dàn hợp ca được chuẩn bị kỹ lưỡng bắt đầu bản giao hưởng.
- Mừng tiểu thư đã về.- vừa hô vang vừa cúi đầu.
Tiếng hô rất đồng thanh chỉ một số âm thanh lọt chọt do không thống nhất được ngôn ngữ.
- Mừng bà trở về.
- Mừng nhóc trở về.
Min nở nụ cười tươi rối bước vào, nhỏ chạy riết đến xiết Chi một cái thật mạnh cùng lúc đó Ken cũng ra hiệu cho dàn lực lượng lui vào trong chuẩn bị nhận thưởng.
- Tui nhớ bà quá! – Min vừa ôm chặt vừa nũng nịu.
- Umh... Tui cũng nhớ bà chết đi được. Xin lỗi vì không đến viện thăm bà được.
- Không sao. Tôi hiểu mà.
Có lẽ chẳng ai biết chuyện gì làm Chi không đến thăm Min khi nhỏ nằm viện dù chỉ một lần. Tất cả đều có lý do tuy nhiên lý do đó không cần nói Min cũng biết được. Họ ôm nhau thắm thiết chẳng muốn rời, cái cảm giác buông không nở cứ quấn lấy hai người, họ chỉ muốn ôm nhau từ đây đến chiều cho thỏa lòng mong nhớ. Nhưng chẳng gì có thể đoán trước được, một âm thanh xé nát sự lãng mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-can-em-co-gai-nho-be-a/2488329/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.