Thường nói người say rượu hay loạn tính, nhưng mà Phương Thiếu Tắc uống say lại rất yên tĩnh, chuyện gì cũng không xảy ra. Hắn ở nhà Ngô Song ngủ cả đêm, ngày hôm sau tỉnh lại phát hiện Ngô Song đã đi làm rồi, ở trên bàn còn chuẩn bị cho hắn phần ăn sáng_ sandwich và sữa bò.
Từ từ, đồ ăn sáng?!
Phương Thiếu Tắc trợn to mắt, cả người đều phấn chấn. Từ lúc hắn ăn vạ Ngô Song đến giờ, đều là hắn vì lấy lòng cô mà chuẩn bị đồ ăn sáng, chưa từng hưởng thụ đãi ngộ tốt như sáng nay vậy. Quả thực giống như hắn đang nằm mơ!
Phương Thiếu Tắc tự nhéo nhéo mặt mình, khẳng định không phải mình đang nằm mơ, lập tức gọi điện thoại cho Ellen.
Điện thoại đổ chuông thật lâu, giọng nói không kiên nhẫn của Ellen từ đầu bên kia vang lên: “Này, ai vậy, sáng sớm có thấy phiền lắm không?”
“Là tôi!” Phương Thiếu Tắc nói.
Ellen ngáp một cái, “Là cậu à, tôi còn chưa ngủ tỉnh đâu, cậu làm gì vậy, có việc gì không thể để tôi ngủ thêm chút nữa rồi hãy nói sao? Tối hôm qua tôi bị cậu hành mệt chết……”
“Tôi hỏi cậu, tối hôm qua có phải cậu đã nói gì đó với Ngô Song hay không?” Phương Thiếu Tắc cắt ngang lời nói của Ellen.
“Hôm qua cậu ngủ say như chết, tôi cõng cậu về tới nhà đã muốn tắt thở, còn có thể nói cái gì? Ai u, tôi không thèm nói với cậu nữa, tôi muốn đi ngủ!” Dứt lời, Ellen liền cúp điện thoại.
“Này? Này!” Phương Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cam-doan-se-khong-danh-chet-cau/3297204/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.