Ngô Song bận cả một ngày, cuối cùng cũng về đến nhà, vừa mệt vừa đói. Thật sự không còn đủ tinh thần để tự nấu ăn cho mình, đành phải mở tủ lạnh ra, suy nghĩ có cái gì tùy tiện ăn đối phó một chút.
Kết quả cửa tủ lạnh vừa mở ra, liền phát hiện có một cái pudding trứng gà, là buổi chiều hôm trước Phương Thiếu Tắc làm.
Hắn nói trước nay chưa làm qua pudding, nên cầm điện thoại nghiên cứu công thức nửa ngày trời. Ở trong phòng bếp luống cuống tay chân hơn một giờ, cuối cùng cũng thành công làm ra cái này, kêu Ngô Song ăn, cô ngại khó coi nên không ăn, vẫn luôn để trong tủ lạnh.
Nhìn bánh kem do dự một hồi lâu, Ngô Song vươn tay, lấy nó ra, đem để trên bàn ăn cơm.
Nói thật, pudding trứng gà này quả thật khó coi, bên ngoài gồ ghề lồi lõm. Để cho đẹp, Phương Thiếu Tắc còn dùng chocolate vẽ một cái khuôn mặt tươi cười vặn vẹo ở trên, cười mà so với khóc còn khó coi hơn. (A Tắc đáng yêu quá. <3)
Nhìn đến khuôn mặt này, Ngô Song liền nghĩ đến Phương Thiếu Tắc. Mà nghĩ đến Phương Thiếu Tắc thì cô cảm thấy phiền. Định đem pudding bỏ đi, cũng không biết như thế nào, vào phòng bếp dạo qua một vòng, không những không đem pudding bỏ đi, mà còn cầm
tới một cái muỗng.
Bởi, người phiền chính là Phương Thiếu Tắc, lại không phải pudding, không thể lãng phí lương thực phải không?
Ngô Song ma xui quỷ khiến mà cầm cái muỗng, múc một miếng pudding bỏ vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cam-doan-se-khong-danh-chet-cau/3297186/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.